Hôm nay tôi đi làm khá sớm và khi ra khỏi cửa là 7h30 tôi gọi điện cho anh và biết anh đang trên xe ô tô. Tôi hiểu anh đang quen chăn ấm, êm vậy mà phải đi xa. Tôi hỏi có mang áo rét không thì anh đã không mang theo. Tôi được hiểu anh không còn nghe những lời nói phải của tôi nữa. Tôi làm việc tại văn phòng, công việc thì nhiều mà hiệu quả của tôi hôm nay không cao. Tôi có một cuộc gặp chào từ biệt của một cô bé. Một cô bé khá đặc biệt bởi tôi gặp cô bé đó khi cô bé còn chưa nhận bằng tốt nghiệp nhưng chỉ trong 3 tháng cô bé đã chứng minh năng lực của mình. Một cô bé thật khéo và thực dụng. Tôi nhận thấy nếu tôi có được cô bé này làm kinh doanh cho tôi chắc sẽ ổn bởi phong cách dám chịu trách nhiệm và không nề hà công việc. Tôi nhận thấy cô bé có tố chất kinh doanh nên tôi có ngỏ lời mời với cô bé đó nhưng cô bé đó ko từ chối nhưng hy vọng vẫn được ghé chơi và duy trì mối quan hệ. Tôi cười bởi cô bé đó nhanh nhẹn hơn tôi và biết cách giữ mối quan hệ với hệ thống khách hàng của mình. Tôi đã nhắn tin và gọi điện cho anh vì trong tận sâu trái tim tôi anh có vị trí rất đặc biệt. Tôi ghét anh mà không ghét được dù anh đã làm cho tôi điêu đứng trong thời gian qua. Và thực sự tôi không ghét nổi anh, tôi vẫn rất yêu anh thế mới tệ chứ trong khi anh vẫn làm tôi đau và vẫn làm tôi buồn. Tôi cố gắng ghét anh vậy mà không được thật tệ phải không nhưng khi tôi nhận ra điều đó, tôi lại thấy nhẹ lòng là sao nhỉ. Và tôi nhắc anh ăn cơm, mang áo rét, có bị đau ko. Tôi hiểu tôi sẽ được là tôi hơn là sự lạnh lùng. Cuối cùng tôi không việc gì phải tự hành hạ mình. Tôi đã cố gắng lạnh lùng để xa anh để anh không thể lại gần tôi và tôi có gắng để trốn tránh vì nếu không vậy thì tôi và anh sẽ không bao giờ quên được. Nhưng khi anh đi công tác, anh đã làm những việc khiến tôi không thể dối lòng mình được. Tôi hận anh nhưng dối lòng thì thực là khó. Thật tệ phải ko. Tôi sẽ cố gắng sống đúng với mình và kể từ bây giờ tôi sống đúng vậy và không né tránh chỉ còn là thẳng thắn để không phải tìm cách tránh mặt nhau nữa mà thôi.
Tôi sẽ nhận lời với người đàn ông yêu tôi suốt 3 năm qua. Tôi không yêu anh nhưng tôi phải cảm ơn anh khi tôi ở trong cơn sóng gió anh đã giúp tôi qua được thời kỳ khó khăn này. Tôi trả ơn anh bằng cuộc đời tôi và tôi hy vọng anh sẽ cảm thấy hạnh phúc. Vì tôi biết dù ko yêu anh nhưng tôi sẽ có trách nhiệm với những gì tôi nhận lời.
Tôi đã nhắn cho anh tin thú nhận điều tôi không thể né tránh được đó là tôi đã làm đủ mọi cách để anh ghét tôi để tôi ghét anh để chúng tôi không nhìn mặt nhau nữa vậy mà đã ko làm được. Thật tệ. Và chỉ biết nói điều : Hãy nhớ là làm gì cũng chỉ làm vì anh thôi.
Tôi sẽ nhận lời với người đàn ông yêu tôi suốt 3 năm qua. Tôi không yêu anh nhưng tôi phải cảm ơn anh khi tôi ở trong cơn sóng gió anh đã giúp tôi qua được thời kỳ khó khăn này. Tôi trả ơn anh bằng cuộc đời tôi và tôi hy vọng anh sẽ cảm thấy hạnh phúc. Vì tôi biết dù ko yêu anh nhưng tôi sẽ có trách nhiệm với những gì tôi nhận lời.
Tôi đã nhắn cho anh tin thú nhận điều tôi không thể né tránh được đó là tôi đã làm đủ mọi cách để anh ghét tôi để tôi ghét anh để chúng tôi không nhìn mặt nhau nữa vậy mà đã ko làm được. Thật tệ. Và chỉ biết nói điều : Hãy nhớ là làm gì cũng chỉ làm vì anh thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét