Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2009

Ngày cuối tuần

Tôi đi làm rất sớm đến nơi mọi người chưa ai đến và vì thế tôi biết được ai đến sớm ai đến muộn. Tôi ngồi làm việc từ lúc đó cho tới bây giờ và chuẩn bị đi chơi cùng bạn bè. Tôi đang làm việc và gọi điện lấy số liệu thì anh ta bước vào cười cười thoải mái. Tôi ko nói gì chỉ nhìn xem vì sao anh ta lạ thế bởi tối qua anh ta còn nhắn tin tranh thủ vợ ngủ hỏi tôi đã ngủ chưa? và lý do nhắn tin là thấy buồn buồn. Tôi phẫn uất vì anh ta là người bội bạc, lừa dối vậy mà giờ đây vẫn nhăn nhở cười đùa. Và tôi giữ thái độ bình thường và anh ta cố lại gần tôi còn tôi thì không quan tâm nữa rồi. Tôi chỉ thấy chán bởi tại sao trước đây tôi có thể nhầm tưởng về một con người quân tử về một người có tinh thần thượng võ nhỉ. Trời ạ, sao tôi lại có thể nhầm được không biết. Tôi chán và nhận thấy mặt trái của cuộc sống anh ta đã cho tôi thưởng thức. Anh ta bảo anh ta đi công tác. Tôi thấy bình thường và chỉ có chăng là tôi sẽ bận hơn.
Chiều tôi nói cầm công tác phí đi và anh ta bảo anh ta sẽ chỉ thanh toán công tác phí khi có hiệu quả. Và tôi đã gọi cho anh ta và tôi hiểu sau tất cả cuộc nói chuyện là anh ta sẽ làm cho tới khi hoàn trả được khoản tiền công nợ đứng tên anh ta trong Công ty thì anh ta sẽ biến mất bởi anh ta nói anh ta không muốn để tôi nhìn thấy sự tàn nhẫn của anh ta. Và anh ta nói :"Rồi em sẽ nhìn thấy sự tàn nhẫn khi tôi hoàn trả xong mọi công nợ". Anh ta nói điều mà anh ta cho là đúng và tôi nhận rõ sự quyết tâm trong ánh mắt của anh ta đó là :"Anh ta mong một ngày anh ta có thể cầm toàn bộ những gì anh ta nợ tôi ném trả tôi". Anh ta còn nói rất rõ ràng là : "Tôi còn làm ở đây là vì tình cảm không thì tôi đi từ lâu rồi". Tôi hiểu tôi sẽ có thời gian 2 năm để hoàn trả các khoản công nợ. Vậy thôi. Tôi không nói gì và về nhà .Đến khoảng 8h30 thì tôi gọi điện và được biết anh ta vừa nói chuyện với Khắc xong và tôi bảo uống cà phê thì anh ta đồng ý và chúng tôi nói chuyện với nhau về công việc là chủ yếu. Tôi hiểu sự quyết tâm của anh ta để trả nợ và để làm đúng những gì anh ta đã nói với tôi. Tôi nhận thấy điều đó khi tôi gọi điện cho anh ta về báo cáo tài chính của công ty cũ của anh ta thì tôi nhận được các thông tin từ anh ta là sẽ có người làm toàn bộ các vấn đề đó. Và cũng được biết vợ anh ta đang làm cùng với bên kế toán và hóa ra anh ta cầm về để 2 vợ chồng triển khai làm. Vậy cũng tốt rồi. Và đó là điều nên vì nếu tôi làm thì rồi sẽ lại có nhiều chuyện không hay và có lẽ chúng tôi chỉ nên dừng lại sau khi hoàn tất mọi khoản công nợ thôi. Và như vậy là tôi đã không còn cần phải quan tâm gì nữa rồi. Thật tuyệt. Tôi thấy nhẹ lòng và tôi đã cố gắng giữ mối quan hệ tốt và cũng cố gắng để không còn gì phải ân hận. Thật tuyệt phải không.
Tôi chỉ không hiểu vì sao anh ta lại đối xử với tôi như vậy? Thật lòng tôi không hiểu vì sao? Vì sao anh ta lại tàn nhẫn đến vậy? Tôi cay đắng tự hỏi điều đó và tôi chán về việc thế nhân, nhân thế rồi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét