Thứ Năm, 26 tháng 3, 2009

Buồn hay vui khi tình yêu đã chết?

Tôi hôm nay không vui mà cũng không buồn. Tôi làm việc và tôi tìm được một phần mềm và tôi đang cho thử nghiệm và nói chung đến thời điểm này tôi chỉ đang hoàn tất những công việc và tôi sẽ xem sự vui mừng của anh đến mức nào. Hôm nay tôi thấy hơi lạ, tôi làm phần việc của tôi và nói chung hôm nay hiệu quả không được cao lắm và tôi chỉ cần bổ sung những việc cho hoàn tất phần quản lý mà thôi và nói chung tới bây giờ phải làm sao để quay vòng vốn càng nhanh càng tốt và tôi mệt mỏi bởi những cuộc điện thoại, tôi không muốn duy trì một mối quan hệ tốt với anh và tôi sẽ hoàn tất những phần việc tôi cần. Ngồi bàn công việc anh vẫn tìm cách hôn tôi, tôi đẩy ra và tới bây giờ thì sự rung động không còn nữa và mọi việc thấy buồn cười. Tôi ngồi nói chuyện bình thường và sau đó tôi về nhà nhớ tới một loạt công việc đang chờ thì tôi hiểu anh cần có sự nâng đỡ về tinh thần để làm tốt công việc. Tôi đã gọi điện để thúc đẩy doanh số và điều đó đã thể hiện ngay trong cuộc điện thoại. Anh ta rất vui vẻ và tôi đã thấy tôi không còn rung động nữa. Có chút gì đó coi thường, 1 chút thương hại và những hình ảnh tốt đẹp về anh ta tôi đã không thấy còn nữa nhưng có lẽ một chút gì đó dư vị vẫn còn nhưng tôi hiểu tôi sẽ quên được anh ta.

Hôm nay khi tôi nói tôi đi ăn cùng bạn tôi thì tôi nhận được 1 câu của anh ta : "việc của em em cứ đi sao lại nói với tôi". Buổi tối khi trao đổi về công việc tôi nói tôi không còn tin và cũng bởi cái tâm linh và sự thản nhiên của anh ta và nhận được câu nói của anh ta khi tôi gọi điện : "sao em gọi điện lâu thế". Tôi đã tắt máy cái rụp. Và sau đó thì anh ta gọi lại cho tôi để nói về công việc, sự thản nhiên như không có gì xảy ra và tự nhiên người tôi nhẹ bẫng và tôi hiểu anh ta đã ra khỏi cuộc đời tôi. Có lẽ vậy lại hay. Tôi đã nói khi còn trách, còn hận, còn ghét có nghĩa là vẫn còn có tình cảm chứ khi người ta không còn biết người đó sống hay chết thế mới kinh khủng hơn. Tôi đã giữ được sự bình tĩnh và tôi đã còn cá cược với anh ta. Một phần là để tôi có động lực dậy sớm, một phần để anh ta làm việc mang lại doanh thu cao cho tôi đã.

Tôi thấy anh ta bắt đầu khởi động lại công ty cũ của anh ta và tôi để xem anh ta sẽ làm gì tiếp theo. Bởi tôi đã chứng kiến nhiều sự việc quá rồi và cũng có thêm nhiều kinh nghiệm đối với cuộc đời. Hôm nay tôi lại nhìn thấy cái dáng ngồi của anh ta hôm đầu tiên gặp tôi và tự nhiên tôi nhận thấy anh ta là loại đàn ông có tính cách mềm yếu. Và tôi tự hỏi sao ngày trước tôi yêu anh ta thế không biết. Lúc nào tôi cũng nghĩ cho anh ta và có lẽ nhờ thời gian vừa qua khiến tôi tĩnh tâm hiểu anh ta là ai. Anh đã không trân trọng những gì anh ta có. Thật tiếc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét