Tôi ngồi tĩnh tâm bên máy tính của tôi ở nhà. Sự tĩnh tại khiến tôi ngồi nhớ lại những việc đã xảy ra với tôi kể từ đầu tháng 1 đến nay. Và tôi nhận ra sự lừa dối của anh trong toàn bộ câu chuyện này. Có rất nhiều chuyện tôi đã lờ mờ nhận ra nhưng có lẽ vì tôi yêu anh nên đã bỏ qua những điều đó. Từ những câu nói dối thông thường. Từ cách thức vội vàng rời khỏi nhà tôi để đến nhà vợ bây giờ. Lúc về lại qua nhà tôi và khi có điện thoại thì tôi nghe được câu trả lời :"Anh đang về nhà. Có gì về anh sẽ gọi điện cho em". Và tới cách thức : "em mà cũng biết đau khổ à?" khi tôi hỏi :"anh có biết anh làm em đau khổ đến tột cùng ko?". Hay đã cười nhạo miệt thị khi những phút bên nhau :"em thật khéo". Tôi quan sát và nhận ra việc anh đã như thế nào với tôi trong suốt khoảng thời gian gần đây.
Trên thực tế tôi đã nhận ra anh và bản thân anh cũng thừa nhận anh có tính chi li hơn tôi và điều đó được thể hiện trong mọi hành vi cử chỉ. Trong thời gian quen tôi và làm việc cùng tôi mọi chi tiêu tôi đều căn trong số tiền lương định ra cho cả 2 và còn các khoản mua sắm. Tôi lấy làm lạ là mỗi khi anh buồn gia đình thì anh đều tìm đến tôi và thường xuyên đi với tôi dù trời mưa hay trời nắng mà chuyện buồn gia đình của anh thì thường xuyên và vì thế anh thường xuyên đi ăn cùng tôi bởi tôi biết anh giận gia đình vì những chuyện rất nhỏ. Tôi cũng sẽ quên nếu không có những câu của anh rằng : "mẹ tôi sẽ chăm sóc tôi nếu tôi về đúng giờ. Tôi đi ăn là vì em đấy chứ." Nghe những câu đó tôi được hiểu anh coi đó là vì tôi trong khi đó có những thời điểm tôi phải cố gắng hết sức về rất nhiều điều : 1. Về tài chính. 2. Về thời tiết. Tất cả những điều đó tôi đã làm được bởi chính tình cảm tôi dành cho anh nhưng tới bây giờ thì bằng 1 câu anh đã phủ nhận toàn bộ. Thôi chuyện nhỏ.
Chưa hết tôi là người luôn bảo vệ anh và nói đỡ cho anh mọi vấn đề còn anh thì sao : "Em có biết người khác nghĩ về em như thế nào không Kể cả nhân viên trong công ty." Tôi còn nghe được câu nói của anh "em có biết đàn ông nghĩ gì về em không?". Vậy là tôi hiểu. Tôi là một người linh hoạt , năng động và rất thẳng thắn nên đương nhiên tôi không thể được yêu quý lắm đâu. Nếu có yêu quý thì tôi chỉ được yêu quý vì tôi là người làm được việc thôi. Tôi biết đàn ông cần sự dịu dàng, vâng lời. Còn tôi thì không. Có chính kiến và biết rõ những việc mình cần làm nên việc cần có 1 người quyết định thay là không có. Ngay trong công việc với anh hiện nay cũng vậy, tôi đã để cho anh quyết định nhiều việc nhưng quyết định của anh thường ko đúng và mang theo khá nhiều bực mình.
Mọi người có biết là anh đã nói gì với tôi ko? Anh bảo tôi là : "trước sau gì chuyện này cũng phải xảy ra". Anh trăng hoa, ngoại tình trước và sau hôn nhân chưa quá 1 tuần. Điều đó tôi là người biết rõ nhất vì chính tôi là người anh ngoại tình với mà. Vì anh đâu có xa tôi được đâu, anh luôn thấy vui khi tôi vui và phát điên khi tôi cáu. Tôi là người thụ động và tôi cũng muốn xem sự phản bội của đàn ông tới đâu. Nên dù là cãi nhau rất to và đã quyết định xong mọi việc nhưng khi tôi bỏ đi anh luôn là người kéo tôi lại và hôn. Tôi im lặng để anh hôn vì tôi cũng ko tin vào tình cảm của anh với tôi có những việc mà cho tới bây giờ tôi không thể ra đi được ngay. Công việc, tài chính mọi việc đều có liên quan với nhau. Tôi đứng lên bây giờ thì mất nhiều cơ hội để làm. Anh rất biết điều đó nên anh phải xuống nước với tôi. Tôi hiểu rất rõ điều đó và tôi biết khi anh đủ lực rồi thì chắc anh sẽ đối xử với tôi khác đấy. Ai nghe câu chuyện của tôi cũng nói anh đang lợi dụng tôi. Anh nhắn tin bảo không thèm một xu. Tôi thì buồn cười vì chuyện ko thèm 1 xu của anh. Anh sẽ xử sự như thế nào khi có lợi nhuận nhỉ? Tôi thấy rõ là anh sẽ như thế nào. Lúc đó gia đình cần tiền, có con rồi mà ko thèm 1 xu sao? Tôi để xem câu chuyện ngày hôm nay phải ít nhất 2 năm nữa mới xảy ra.
Tôi trả anh toàn bộ các giấy tờ có liên quan tới công ty cũ của anh. Dù anh đã nói bán cho tôi rồi và nói rằng nó là của tôi. Tôi trả toàn bộ và không có ý quan tâm tới nó. Dù là rất bực mình nhưng anh vẫn hôn tôi, vẫn nói với tôi những lời ngọt ngào kèm theo cay đắng là chấp nhận. Tôi ko nói gì anh mang toàn bộ hồ sơ sang phòng anh và cất đi. Tôi ngồi làm các giấy tờ vì tôi cũng đã nói với anh nếu anh thực sự điều hành được công ty tôi sẽ chuyển lại để anh làm và tôi đã được mời đi làm ở chỗ khác. Anh đồng ý theo kiểu tự ái "Ừ thích thì đi đi để đấy tôi làm". Tôi không nói gì và thực sự tôi hiểu tôi nên đi là tốt nhất. Anh đã chuẩn bị để đi rồi nhưng vẫn quay lại phòng tôi để đưa các giấy tờ thanh toán và rồi khi tôi ko để ý thì anh đã hôn tôi ngấu nghiến như những ngày xưa. Tôi vẫn im lặng ko phản ứng. Tôi đang được hưởng mà nhưng tôi nói anh đang sai rồi đấy. Anh nói: "Tôi vẫn là tôi mà". Anh sai rồi, anh đang vi phạm thì anh im lặng nhưng vẫn không dừng những nụ hôn của anh. Ngày trước anh hôn tôi như thế nào thì bây giờ vẫn vậy. Sự ăn vụng có vẻ vẫn ngon hơn. Anh cũng khiến tôi muốn được anh hôn vì anh có nụ hôn rất ngon và sao lại không nhỉ cứ hôn đi vì nó vốn là của tôi mà. Tôi ngắm anh hôn tôi và nhận thấy hình như đàn ông chuyện có gia đình là chuyện có gia đình, chuyện phản bội là chuyện đương nhiên và bạc tình thì cũng không có gì là lạ. Chuyện gì rồi cũng tới lúc kết thúc. Cơn mưa những nụ hôn của anh cũng đến lúc bớt. Tôi nhìn anh vẫn ko lên tiếng cho tới khi anh bảo tôi : "Sao trở chứng vậy?". Tôi vẫn ko nói gì kỳ lạ phải ko. Chắc mọi người nghĩ gì về tôi nhỉ ? Người đàn bà xấu phải ko? Tôi không tự bào chữa cho mình nhưng anh đã từng bảo tôi chưa có ai khiến anh thèm muốn như em. Câu cửa miệng của đàn ông và anh cũng đã từng bảo tôi là anh sợ anh nằm bên vợ mà chỉ nghĩ về em. Chuyện thật buồn cười. anh bảo luôn nói với tôi đi cùng anh khắp nơi trong công việc trừ khi anh đi với những cô bạn gái. Và tôi đang cười vì vợ anh muốn được anh đưa đi cùng như vậy thì không được. Và liệu những cô bạn gái của anh sau này như thế nào nhỉ chắc sẽ lại được hưởng những nụ hôn ngọt ngào của anh như tôi phải không.
Điều mà tôi ghi ngày hôm nay cũng muốn để sau này tôi muốn anh ghé qua blog này đọc những dòng tôi đã ghi từng ngày khốn khổ trong suốt 3 tháng đầu năm. Sự phản bội, bạc tình, tàn nhẫn đến trơ tráo của anh đối với cả tôi cả người mà đang cung cúc tận tụy vì anh và được gọi là vợ đấy. Tôi thấy thương thay cho phận đàn bà.
Tôi sẽ quan sát và ngắm anh trong cuộc sống. Và kể từ hôm qua trở đi tôi đã quyết định ko giữ liên lạc với anh nữa. Mọi khi anh ra khỏi Công ty là tôi thường xuyên liên lạc để xem anh đi có an toàn ko? Đã ăn trưa chưa, có đói không? Và liệu đi giao dịch có mang theo đủ tiền ko? Nhưng hôm qua có 1 lúc tôi nhớ tới điều đó và đã bỏ được thói quen đó. Tôi đã không liên lạc trong suốt ngày hôm đó và tôi biết anh sẽ gọi cho tôi khi đi qua nhà tôi. Quả đúng vậy. Tôi để máy trong túi nên cũng ko biết có điện thoại cho tới khi bạn tôi gọi điện vừa đúng lúc tôi vào nên biết có nhắn và gọi lại nhưng anh ko nghe máy. Vì tôi biết lúc đó anh cùng nhân viên đi giao hàng và tôi sợ là có chuyện gì xảy ra nhưng đã ko có gì xảy ra cả. Thật tốt. Tôi tắt máy ngồi online và nhắn tin với bạn tôi. Một tối vui vẻ và không có gì xảy ra. à tôi thấy như vậy lại hay và tôi cũng sẽ áp dụng trong suốt thời gian làm việc còn lại với anh.
Trên thực tế tôi đã nhận ra anh và bản thân anh cũng thừa nhận anh có tính chi li hơn tôi và điều đó được thể hiện trong mọi hành vi cử chỉ. Trong thời gian quen tôi và làm việc cùng tôi mọi chi tiêu tôi đều căn trong số tiền lương định ra cho cả 2 và còn các khoản mua sắm. Tôi lấy làm lạ là mỗi khi anh buồn gia đình thì anh đều tìm đến tôi và thường xuyên đi với tôi dù trời mưa hay trời nắng mà chuyện buồn gia đình của anh thì thường xuyên và vì thế anh thường xuyên đi ăn cùng tôi bởi tôi biết anh giận gia đình vì những chuyện rất nhỏ. Tôi cũng sẽ quên nếu không có những câu của anh rằng : "mẹ tôi sẽ chăm sóc tôi nếu tôi về đúng giờ. Tôi đi ăn là vì em đấy chứ." Nghe những câu đó tôi được hiểu anh coi đó là vì tôi trong khi đó có những thời điểm tôi phải cố gắng hết sức về rất nhiều điều : 1. Về tài chính. 2. Về thời tiết. Tất cả những điều đó tôi đã làm được bởi chính tình cảm tôi dành cho anh nhưng tới bây giờ thì bằng 1 câu anh đã phủ nhận toàn bộ. Thôi chuyện nhỏ.
Chưa hết tôi là người luôn bảo vệ anh và nói đỡ cho anh mọi vấn đề còn anh thì sao : "Em có biết người khác nghĩ về em như thế nào không Kể cả nhân viên trong công ty." Tôi còn nghe được câu nói của anh "em có biết đàn ông nghĩ gì về em không?". Vậy là tôi hiểu. Tôi là một người linh hoạt , năng động và rất thẳng thắn nên đương nhiên tôi không thể được yêu quý lắm đâu. Nếu có yêu quý thì tôi chỉ được yêu quý vì tôi là người làm được việc thôi. Tôi biết đàn ông cần sự dịu dàng, vâng lời. Còn tôi thì không. Có chính kiến và biết rõ những việc mình cần làm nên việc cần có 1 người quyết định thay là không có. Ngay trong công việc với anh hiện nay cũng vậy, tôi đã để cho anh quyết định nhiều việc nhưng quyết định của anh thường ko đúng và mang theo khá nhiều bực mình.
Mọi người có biết là anh đã nói gì với tôi ko? Anh bảo tôi là : "trước sau gì chuyện này cũng phải xảy ra". Anh trăng hoa, ngoại tình trước và sau hôn nhân chưa quá 1 tuần. Điều đó tôi là người biết rõ nhất vì chính tôi là người anh ngoại tình với mà. Vì anh đâu có xa tôi được đâu, anh luôn thấy vui khi tôi vui và phát điên khi tôi cáu. Tôi là người thụ động và tôi cũng muốn xem sự phản bội của đàn ông tới đâu. Nên dù là cãi nhau rất to và đã quyết định xong mọi việc nhưng khi tôi bỏ đi anh luôn là người kéo tôi lại và hôn. Tôi im lặng để anh hôn vì tôi cũng ko tin vào tình cảm của anh với tôi có những việc mà cho tới bây giờ tôi không thể ra đi được ngay. Công việc, tài chính mọi việc đều có liên quan với nhau. Tôi đứng lên bây giờ thì mất nhiều cơ hội để làm. Anh rất biết điều đó nên anh phải xuống nước với tôi. Tôi hiểu rất rõ điều đó và tôi biết khi anh đủ lực rồi thì chắc anh sẽ đối xử với tôi khác đấy. Ai nghe câu chuyện của tôi cũng nói anh đang lợi dụng tôi. Anh nhắn tin bảo không thèm một xu. Tôi thì buồn cười vì chuyện ko thèm 1 xu của anh. Anh sẽ xử sự như thế nào khi có lợi nhuận nhỉ? Tôi thấy rõ là anh sẽ như thế nào. Lúc đó gia đình cần tiền, có con rồi mà ko thèm 1 xu sao? Tôi để xem câu chuyện ngày hôm nay phải ít nhất 2 năm nữa mới xảy ra.
Tôi trả anh toàn bộ các giấy tờ có liên quan tới công ty cũ của anh. Dù anh đã nói bán cho tôi rồi và nói rằng nó là của tôi. Tôi trả toàn bộ và không có ý quan tâm tới nó. Dù là rất bực mình nhưng anh vẫn hôn tôi, vẫn nói với tôi những lời ngọt ngào kèm theo cay đắng là chấp nhận. Tôi ko nói gì anh mang toàn bộ hồ sơ sang phòng anh và cất đi. Tôi ngồi làm các giấy tờ vì tôi cũng đã nói với anh nếu anh thực sự điều hành được công ty tôi sẽ chuyển lại để anh làm và tôi đã được mời đi làm ở chỗ khác. Anh đồng ý theo kiểu tự ái "Ừ thích thì đi đi để đấy tôi làm". Tôi không nói gì và thực sự tôi hiểu tôi nên đi là tốt nhất. Anh đã chuẩn bị để đi rồi nhưng vẫn quay lại phòng tôi để đưa các giấy tờ thanh toán và rồi khi tôi ko để ý thì anh đã hôn tôi ngấu nghiến như những ngày xưa. Tôi vẫn im lặng ko phản ứng. Tôi đang được hưởng mà nhưng tôi nói anh đang sai rồi đấy. Anh nói: "Tôi vẫn là tôi mà". Anh sai rồi, anh đang vi phạm thì anh im lặng nhưng vẫn không dừng những nụ hôn của anh. Ngày trước anh hôn tôi như thế nào thì bây giờ vẫn vậy. Sự ăn vụng có vẻ vẫn ngon hơn. Anh cũng khiến tôi muốn được anh hôn vì anh có nụ hôn rất ngon và sao lại không nhỉ cứ hôn đi vì nó vốn là của tôi mà. Tôi ngắm anh hôn tôi và nhận thấy hình như đàn ông chuyện có gia đình là chuyện có gia đình, chuyện phản bội là chuyện đương nhiên và bạc tình thì cũng không có gì là lạ. Chuyện gì rồi cũng tới lúc kết thúc. Cơn mưa những nụ hôn của anh cũng đến lúc bớt. Tôi nhìn anh vẫn ko lên tiếng cho tới khi anh bảo tôi : "Sao trở chứng vậy?". Tôi vẫn ko nói gì kỳ lạ phải ko. Chắc mọi người nghĩ gì về tôi nhỉ ? Người đàn bà xấu phải ko? Tôi không tự bào chữa cho mình nhưng anh đã từng bảo tôi chưa có ai khiến anh thèm muốn như em. Câu cửa miệng của đàn ông và anh cũng đã từng bảo tôi là anh sợ anh nằm bên vợ mà chỉ nghĩ về em. Chuyện thật buồn cười. anh bảo luôn nói với tôi đi cùng anh khắp nơi trong công việc trừ khi anh đi với những cô bạn gái. Và tôi đang cười vì vợ anh muốn được anh đưa đi cùng như vậy thì không được. Và liệu những cô bạn gái của anh sau này như thế nào nhỉ chắc sẽ lại được hưởng những nụ hôn ngọt ngào của anh như tôi phải không.
Điều mà tôi ghi ngày hôm nay cũng muốn để sau này tôi muốn anh ghé qua blog này đọc những dòng tôi đã ghi từng ngày khốn khổ trong suốt 3 tháng đầu năm. Sự phản bội, bạc tình, tàn nhẫn đến trơ tráo của anh đối với cả tôi cả người mà đang cung cúc tận tụy vì anh và được gọi là vợ đấy. Tôi thấy thương thay cho phận đàn bà.
Tôi sẽ quan sát và ngắm anh trong cuộc sống. Và kể từ hôm qua trở đi tôi đã quyết định ko giữ liên lạc với anh nữa. Mọi khi anh ra khỏi Công ty là tôi thường xuyên liên lạc để xem anh đi có an toàn ko? Đã ăn trưa chưa, có đói không? Và liệu đi giao dịch có mang theo đủ tiền ko? Nhưng hôm qua có 1 lúc tôi nhớ tới điều đó và đã bỏ được thói quen đó. Tôi đã không liên lạc trong suốt ngày hôm đó và tôi biết anh sẽ gọi cho tôi khi đi qua nhà tôi. Quả đúng vậy. Tôi để máy trong túi nên cũng ko biết có điện thoại cho tới khi bạn tôi gọi điện vừa đúng lúc tôi vào nên biết có nhắn và gọi lại nhưng anh ko nghe máy. Vì tôi biết lúc đó anh cùng nhân viên đi giao hàng và tôi sợ là có chuyện gì xảy ra nhưng đã ko có gì xảy ra cả. Thật tốt. Tôi tắt máy ngồi online và nhắn tin với bạn tôi. Một tối vui vẻ và không có gì xảy ra. à tôi thấy như vậy lại hay và tôi cũng sẽ áp dụng trong suốt thời gian làm việc còn lại với anh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét