Thứ Tư, 11 tháng 3, 2009

Những ngày vất vả .....

Hôm nay chúng tôi gặp trục trặc trong công việc. Tôi ko biết nói gì và chỉ biết ngồi nhìn anh tìm hướng thoát. Tôi chỉ còn biết nói với anh về suy nghĩ là giá như anh nghĩ xa hơn cho Công ty, giá như anh đừng nghĩ vì bản thân nhiều quá. Giá anh lấy được một người vợ ít nhất được lời ăn tiếng nói, nữ công gia chánh hay chí ít nó không làm ảnh hưởng tới sự nghiệp của anh, ảnh hưởng tới phần âm thì có lẽ em cũng ko nói gì. Khi trước em nói thì anh lại cho là ghen nhưng giờ đây thì sao đây? Sự việc thấy rõ chưa, bắt đầu có nhiều khó khăn và em hy vọng vợ anh không là một trong những nguyên nhân làm cho Công ty khó khăn. Vì sao đã biết vậy mà anh còn như vậy? Em thấy tiếc cho anh. Anh ngồi nhìn tôi lặng lẽ không nói một lời nào bởi những điều tôi đang nói là rất đúng và anh thừa nhận ngay cả trong đời sống vợ chồng anh không có nguồn cảm hứng khiến cho cuộc sống rất chật vật.

Tôi thương cho anh và thương cho chính bản thân tôi. Giá như ngày đó tôi không vì chút tự ái nhưng quả thật cũng không biết thế nào là đúng mà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét