Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2009

Women's Day

Sáng nay tôi vẫn dậy sớm đi làm bởi cá cược mà và tôi ra cổng lúc 7h30 và anh lại thua cuộc. Tôi đi trước và đến công ty. Mọi việc thật bình thường nhưng hôm nay tiến độ công việc khác. Anh năng động hơn sau nhưng phân tích của tôi về tình hình thực tế của Công ty và anh đã quyết định đưa ra nhưng chiến lược mới nhằm mở rộng thị trường và đảm bảo chất lượng. Tôi chỉ nghe xem tình hình ra sao. Tôi không tham gia vào nhiều lắm chỉ đơn giản nói :""Triển khai công việc nhanh hơn, chậm và chưa đạt được kế hoạch dự kiến". Tôi tặng anh món quà như đã hứa. Tôi biết anh rất thích quà tôi tặng anh và háo hức để có nó. Tôi không biết nói gì với anh và tôi cũng không hiểu là người vợ của anh sẽ làm gì nhỉ? Anh rất tránh né nói đến vợ anh và ở công ty không ai không biết anh đã mua dây buộc mình như thế nào. Và vì lẽ đó mọi người cảm thông với việc anh ăn mặc còn xộc xệch hơn ngày chưa lấy vợ. Tôi không quan tâm tới anh nữa và có lẽ về tất cả tôi cố gắng để chỉ làm công việc cho tốt mà thôi.

Anh gặp tôi và nói :"ngày mùng 7.3 nên có ý tặng hoa cho chị em trong công ty và mời mọi người đi ăn". Tôi đồng ý bởi đó cũng là sự gắn kết của các thành viên trong công ty. Tôi ra ngoài không nói chuyện với anh bởi thực sự vào những ngày này tôi đã rất cố gắng để giữ hòa khí và không tạo bất kỳ 1 vấn đề gì có thể phát sinh được mâu thuẫn. Tôi cố gắng và đã rất cố gắng để cười để nói, để chia sẻ thông tin. Tôi cố gắng để không bật khóc khi nghĩ tới sự bạc tình của anh, tới sự tàn nhẫn mà tôi chưa từng gặp trong đời. Tôi không muốn nói tới việc ai cũng hỏi tại sao anh lại có quyết định như vậy? Chuyện đùa như thật nhỉ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét