Hôm nay tôi thấy nhẹ lòng rất nhiều. Từ hôm tôi xác định đi tìm việc tôi thấy không còn để ý quan tâm tới việc anh đang ở đâu, làm gì nữa và mọi việc bây giờ tôi chỉ còn có hoàn tất các thủ tục chứng từ để tôi triển khai các công việc khác. Anh cũng tránh mặt tôi nhiều, mọi việc chủ yếu trên điện thoại và email. Tôi thỉnh thoảng vẫn có cảm giác nhói đau khi đi qua 1 chiếc xe đám cưới nào đó và tôi đã tự hỏi vì sao anh có thể đang tâm lừa dối tôi nhỉ. Anh có thể cùng 1 lúc vừa nói lời yêu thương với tôi vừa lấy người đàn bà khác được nhỉ. Tôi đã nhiều lúc tự hỏi hình như anh không còn là người biết suy nghĩ nhỉ. Tôi đã và đang bình tâm trở lại, tôi lặng lẽ ngồi làm toàn bộ các mẫu quản lý và chứng từ hoàn tất các thủ tục với các bên có liên quan. Công việc càng ngày càng có nhiều khó khăn. Tôi không liên lạc nếu không có vấn đề phát sinh và như vậy thì sẽ ổn hơn và tôi cũng thấy ổn hơn thật. Không gặp mặt thì càng tốt và nói chung chỉ vài phút thì hoặc một trong 2 người sẽ đi và tới bây giờ chúng tôi vẫn nói chuyện về công việc bình thường vẫn tìm hướng thoát những khó khăn nhưng chỉ có chúng tôi biết là anh sẽ làm xong thị trường cho Công ty thì anh sẽ rời công ty và trước mắt tôi sẽ rời công ty để anh quản lý sau đó sẽ tìm và đào tạo người thay thế. Không nói ra với ai nhưng cả 2 chúng tôi hiểu sẽ phải một trong 2 người phải ra đi một điều mà khi bắt đầu không ai muốn nhưng những gì anh tạo ra đến thời điểm này thì cũng nên như vậy vì ở lại chỉ để thỉnh thoảng lại có những cuộc cãi nhau nổ ra vì những vi phạm điều kiện của anh. Nhiều lúc tôi tự hỏi chẳng lẽ đàn ông có sự đàng hoàng trong mối quan hệ. Anh bảo tôi anh nhờ nó làm cho công việc của anh và nó ở đây là vợ anh đó. Ý anh là tôi sẽ chỉ được lợi khi anh làm điều đó còn tôi thì không cần điều đó và thực tâm tôi không cần cái lợi như anh nói. Tôi không lợi dụng ai bao giờ và tôi cũng không nghĩ tới việc điều đó sẽ mang cho tôi lợi gì nên vì thế tôi không đồng ý. Hóa ra đàn ông chỉ lợi dụng vậy sao? Còn trong điều kiện ngay từ những ngày đầu là không ai trong gia đình của 2 bên được phép tham gia vào hoạt động của công ty. Vậy mà.
Có điều kiện đó cũng vì đi xem ở đâu người ta cũng nói : "từ khi quen nó là công việc của anh gặp trắc trở" chưa hết người ta cũng nói nếu cố lấy thì sẽ một trong 2 người sẽ phải chết. Và người ra đi là anh. Tôi đã cố gắng làm những việc có thể lúc đó hoàn toàn vì anh chứ chưa cảm thấy cái đau của người bị lừa dối, bị phản bội để rồi anh nói tôi một cách tàn nhẫn và miệt thị. Với tất cả nỗi đau của người bị phản bội, bị lừa dối và bị đối xử một cách tàn nhẫn thì còn gì để tôi phải nuối tiếc nhỉ. Và những gì tôi đang làm hiện nay chỉ còn là hoàn tất những phần việc buộc phải làm mà thôi. Và anh vì còn lại một chút tự trọng mà chịu đựng sự coi thường của tôi. Anh biết tôi coi thường và tôi cũng đã rất thẳng thắn nói với anh về suy nghĩ của mình đối với việc anh cư xử đã lấy đi toàn bộ suy nghĩ tốt đẹp của tôi về anh thì anh nói : "Tôi không quan tâm em nghĩ gì và tôi cũng không cần em nghĩ tốt về tôi. Tôi làm để không hổ thẹn."
Tất cả những điều anh nói và làm thì chưa có điều nào được hoàn chỉnh. Anh biết tôi là đàn bà nhưng lời hứa của tôi rất coi trọng nên vì thế tôi đã hoàn tất những gì tôi đã hứa từ ngày đầu khởi nghiệp. Còn anh thì chưa có gì để chứng minh điều anh nói vì mọi việc vẫn còn trong giai đoạn cực kỳ khó khăn và còn đang đối mặt với nhiều nguy cơ hơn.
Tôi không biết anh sẽ làm gì để có thể thực hiện lời hứa của mình ?? Tôi đang yên lặng quan sát và chỉ khi có vấn đề thì tôi mới lên tiếng. Vậy thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét