Với 3 từ trên tôi đã trải qua toàn bộ trong thời gian qua. Tôi được anh yêu thương, chia sẻ ngọt ngào và rồi đến sự cay đắng, tàn nhẫn của sự phụ tình và để rồi tôi đã làm rất nhiều điều không hòng níu kéo lại mà thực sự có lẽ lớn hơn tất cả đó là tôi muốn được ra đi và để cho anh hạnh phúc bên người vợ của anh. Tôi biết anh đến bây giờ đã ghét tôi và không còn đối xử với tôi như trước kia và điều đó có lẽ tôi thấy cũng không cần nữa. Trong mấy ngày qua, tôi chỉ thấy thương anh và mọi việc đã lắng lại. Và tôi nhận ra những gì tôi làm để anh ghét tôi cũng đã có. Hình như tôi luôn vậy khi người ta đánh tôi thì tôi không có ý định chìa nốt má còn lại cho họ đánh mà tôi thường khiến cho họ ghét tôi luôn và tôi đi luôn và để quên họ luôn. Với anh tôi cũng đã làm được điều đó và tôi nhận ra một điều rất rõ ràng đó là anh đã quên được tôi và anh đã làm đau tôi rất nhiều trong khi anh không nhận ra điều tôi trả anh về với gia đình. Có rất nhiều điều anh tàn nhẫn với tôi ngay kể cả việc tôi rất thành ý quan tâm nhưng anh cũng đã thể hiện sự tàn nhẫn của anh qua nhưng câu nói "tôi chẳng việc gì phải hứa" khi tôi nói anh hãy hứa với tôi mua áo rét khi mà trời rất rét còn anh thì không mang theo. Tôi cảm nhận thấy sự lạnh lẽo và tôi cũng lặng người đi và tự nhiên tôi cảm thấy tôi đã có thể làm được nhiều điều. Tôi không còn thấy chờ cuộc điện thoại hay tin nhắn nữa. Và tôi tin vậy là những gì tôi nghĩ làm được là tôi lại tiếp tục làm được. Tôi sẽ lại quên anh và để trả anh với gia đình. Tôi không quan tâm xem anh sẽ đối xử như thế nào với tôi nữa. Tôi chỉ thấy khoảng lặng và trống rỗng mà thôi. Tất cả những gì có thể thì tôi đã làm và bây giờ thì tôi đã có thể bình thản nhìn anh sống cùng với gia đình và tôi không còn quan tâm tới việc anh nói chuyện với ai, làm gì và ở đâu. Tôi nhận thấy điều đó khi tôi nhận ra anh khởi động lại công ty cũ cùng với gia đình. Tôi không có ý định quan tâm và tôi hiểu vậy là tôi có thể rút khỏi cuộc đời anh và tôi sẽ lại làm được giống như những người khác đó là gặp thì tôi vẫn có thể cười, đùa, trêu chọc và bình thản đi bên người khác. Tôi cũng đã nhận thấy anh làm được điều đó với tôi và sau khi cái tin nhắn của tôi gửi đi cũng có nghĩa là anh hiểu tôi chịu thiệt thòi về mình và tôi không sẽ ra đi không 1 lần khuấy động. Chắc giờ anh hiểu điều đó thì cũng là lúc tôi sẽ bình yên với cuộc sống của tôi. Thật thanh thản.
Anh chưa hiểu được tôi về sự quên và sự lạnh. Và anh cũng sẽ rời tôi khi làm xong thị trường cho Công ty và tôi sẽ phải một mình làm về mọi việc tiếp tục. Tôi không còn quan tâm đến khi nào anh rời nữa và tôi hiểu đương nhiên anh sẽ rời vậy thôi. Và tôi sẽ không một lần đề cập tới việc anh sẽ ở lại. Tôi sẽ làm sao để mọi việc ổn thỏa nhất vậy thôi. Anh sẽ không phải quan tâm đến tôi nữa. Vậy cũng tốt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét