Thứ Hai, 13 tháng 4, 2009

Ngày cuối tuần bận rộn

Hôm nay là ngày nghỉ nhưng tôi vẫn phải đi làm. Chiều tôi đến văn phòng và làm việc với bên tài chính để hoàn tất các thủ tục và giấy tờ. Ngày trước nhngx ngày này bao giờ cũng có anh, bao giờ anh cũng ở bên tôi nhưng bây giờ thì anh không bao giờ biết tôi đi làm ngày nào và làm đến bao giờ. Hôm nay tôi có liên lạc trước khi đến văn phòng vì có 1 cuộc hẹn vào sáng thứ 2 mà nếu ko thông báo thì thể nào anh cũng sẽ ko đến đúng giờ. Gọi ko được nên tôi chỉ quan tâm tới công việc mà thôi. Làm cũng vui và có nói chuyện về vợ anh thì ai cũng ngạc nhiên là tại sao anh có thể chọn 1 người vợ như vậy. Tôi cười nói không rõ. Đến chừng 2h00 thì anh gọi lại cho tôi và được biết anh ta mới ngủ dậy . Anh ta không còn vì tôi như trước đây nữa nên tôi ko còn lạ khi anh ta lấy lý do mệt ko ghé qua văn phòng. Tôi chỉ thông báo mang máy tính qua để lấy dữ liệu qua. Mọi việc với tôi bây giờ chỉ còn là công việc và tôi hiểu anh ta vẫn nói dối tôi về 1 số điều nào đó nhưng có lẽ giờ đây chuyện này đã ko còn là vấn đề với tôi chút nào cả. Tôi chỉ còn mỗi một việc là làm sao giữ vững được tinh thần của bản thân và lo được tài chính để vượt qua được giai đoạn khó khăn này. Tôi thấy có những chuyện xảy ra với tôi mà cứ như không phải với tôi.

Hôm nay có chuyện khá bực mình và có lẽ không ai tin được từ một người vốn rất chu đáo về mọi vấn đề và mọi công việc thì giờ đây tôi đã biết lạnh lùng ko cần biết những chuyện mà lẽ ra bình thường tôi nghe thấy chắc tôi đã vội vàng chạy tới. Tôi đã tự hỏi khi họ đối xử tàn nhẫn với tôi, nói những lời thóa mạ với tôi thì họ có nghĩ tới một lúc nào đó sẽ có những chuyện đó xảy ra không nhỉ? Tôi đã tự hỏi vì sao họ lại như vậy khi họ sung sướng họ có nghĩ tới những tàn nhẫn. Rất lâu rồi tôi đã không hiểu vì sao họ lại có thể vô trách nhiệm và tàn nhẫn như vậy cho tới hôm nay khi tôi nghe những tin không hay về họ tôi chẳng một chút bận tâm. Tôi bận công việc cũng ko đến nỗi ko thể đến thăm được nhưng tôi không đến bởi tôi chưa bao giờ nghĩ trong đầu là tôi có những người như vậy trong danh sách những người cần quan tâm. Kể cũng kỳ lạ với chính tôi nhưng có lẽ cũng ko nên quan tâm tới những người đó làm gì cho mệt đầu.

Một ngày cuối tuần bận rộn và cũng không vui lắm. Tôi đang nghĩ tới việc bạn tôi sẽ ra lo việc sản xuất cho tôi. Và nếu điều này xảy ra thì tôi phải nỗ lực hết sức đấy bởi bạn tôi tin tôi mà. Tôi thật may mắn trên đời vẫn có những người bạn tốt mỗi khi tôi khó khăn là tôi lại có được sự hỗ trợ của các bạn bè còn chưa 1 lần nhận được sự hỗ trợ của người thân. Tôi rất buồn nhận thấy điều đó. Thật là ông trời cũng còn mỉm cười với tôi là cho tôi có những người bạn đến bên tôi mỗi khi có sự cô độc. Tôi tự thấy mình vẫn may mắn hơn anh ta bởi khó khăn thì anh ta không những không tìm được sự hỗ trợ của bạn bè và người thân. Tôi thấy anh ta bất hạnh hơn tôi là anh ta không có bạn chỉ có bè thôi. Thật tiếc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét