Cuộc đời cũng thật kỳ lạ những người tốt thì luôn gặp những điều không vui là sao nhỉ. Tôi có một cuộc điện thoại của một người bạn gái thân. Cô bạn rất thương tôi và rất muốn được là em của tôi. Chúng tôi ở xa nhau nhưng dường như chuyện vui, buồn gì cũng đều chia sẻ. Từ lâu rồi đó là một thói quen nên khi chúng tôi không thường xuyên gọi điện cho nhau nhưng lần nào gọi cũng mất từ 30 phút - 1 tiếng. Lần này cô ấy gọi cho tôi chia sẻ việc cô ấy bị một người bạn gái lợi dụng từ công sức đến tiền bạc. Chưa kể khi cô ấy ốm người bạn của cô đã ko nấu được nổi bát cháo cho cô. Thật đau lòng vì cô đã hết lòng vì họ. Tôi đã mắng cô bạn nhưng trong lòng tôi hiểu đã là bản tính rồi thì làm sao thay đổi được đây.
Và hôm nay thì tôi gọi cô mời cô ra làm quản lý sản xuất cho tôi và thực sự lúc đó tôi cũng đang buồn bởi người nhân viên làm cùng tôi mà tôi tin cậy đã khiến tôi buồn và thực sự tôi cần một người bạn ở bên tôi. Tôi mời bạn tôi mà thực lòng tôi cũng rất lo vì bạn tôi đang có 1 công việc ổn định trong khi mọi việc ở Công ty đang mới bắt đầu và tôi biết bạn tôi giỏi quản lý nhưng vì ko bon chen nên đã lựa chọn 1 công việc rất khiêm tốn. Tôi thấy buồn vì tính của bạn tôi và tôi. Tôi thuyết phục bạn tôi ra làm cùng tôi và bạn tôi có hứa là sẽ suy nghĩ và sẽ trả lời dứt khoát. Tôi thấy vui vui bởi nếu bạn tôi ra thì tôi ko còn buồn nữa. Chưa ra mà bạn tôi đã nói là sẽ nấu cho tôi ăn. Tôi biết điều đó bởi ngày trước ra nhà tôi bạn tôi đã luôn lo toan mọi việc. Niềm vui cũng thật giản dị nhỉ và tôi hiểu nếu bạn tôi ra được thì tôi ko còn phải cô độc nữa.
Chiều tôi làm việc cũng ko hiệu quả lắm vì nhiều việc quá mà khối lượng hoàn thành không nhiều. Tôi đã nhắn tin với anh bởi 1 số công việc có liên quan. Anh đã nói chuyện với tôi nhưng hôm nay anh cũng lạ lắm. Tôi đã cố gắng thuyết phục để anh giảm stress vì thực sự có nhiều stress lắm nhưng anh đã ko được 1 câu cảm ơn mà khiến tôi bực mình nên tôi đã nhắn tin : "CS của anh đã được vợ anh định đoạt rồi mà" thì câu trả lời là : "Chỉ có tôi định đoạt cuộc đời tôi thôi". Vậy ah?! Tốt rồi. Một cuộc hôn nhân ko khiên cưỡng là hạnh phúc nhất đấy anh ạ.". Anh ta đã ko hiểu hàm ý trong tin nhắn của tôi bởi chính anh ta nói vợ anh ta đã bàn cùng bố mẹ anh ta xếp đặt toàn bộ cuộc hôn nhân. Và tôi đã từng bảo anh ta mọi việc đã có sự bàn định sẵn và anh đã lừa tôi thì anh ta chối bảo không có kế hoạch sẵn. Sự mâu thuẫn trong chính lời nói của anh ta. Tôi chỉ muốn khẳng định lại xem tỷ lệ đúng sai bao nhiêu % trong lời nói của anh ta mà thôi.
Sau đó tôi đi về và nhắn tin liên quan đến việc mời bạn tôi ra quản lý sản xuất, những băn khoăn khúc mắc của tôi về chuyện đó thì tôi nhận được câu trả lời :"Tùy em". Thật chán đó là cảm xúc của tôi khi nhận được 2 chữ trên. Và khi có việc tôi đã gọi cho anh thì được anh nói :"Tôi ko muốn về nhà chút nào. Đợt tới tôi đi công tác một loạt các tỉnh nhé." Tôi lấy làm lạ. Mới cưới vợ mà sao lại vậy? Vậy thì vì sao phải chôn vùi cuộc sống của mình vào 1 cuộc hôn nhân ko hạnh phúc vậy? Ko ai lý giải được nhưng tôi cảm nhận thấy rõ sự chán ngán của anh mỗi khi đề cập tới vấn đề gia đình. Tôi cười bởi có lẽ bây giờ tôi là người hạnh phúc hơn anh ta đó nhỉ. Tôi cũng nhận thấy anh ta biết sự lạnh lùng trong tôi nên anh ta ko làm gì được tôi nữa. Tôi thấy vui vui bởi tính cách của tôi vì tôi đã có thể lại cười, đùa trêu anh ta. Tôi cảm thấy rất thoải mái còn anh đoán tôi đã có bạn trai vậy thật tốt và tôi chẳng cần trình bày nhiều, thế lại tốt đấy. Vui nhỉ.
Và hôm nay thì tôi gọi cô mời cô ra làm quản lý sản xuất cho tôi và thực sự lúc đó tôi cũng đang buồn bởi người nhân viên làm cùng tôi mà tôi tin cậy đã khiến tôi buồn và thực sự tôi cần một người bạn ở bên tôi. Tôi mời bạn tôi mà thực lòng tôi cũng rất lo vì bạn tôi đang có 1 công việc ổn định trong khi mọi việc ở Công ty đang mới bắt đầu và tôi biết bạn tôi giỏi quản lý nhưng vì ko bon chen nên đã lựa chọn 1 công việc rất khiêm tốn. Tôi thấy buồn vì tính của bạn tôi và tôi. Tôi thuyết phục bạn tôi ra làm cùng tôi và bạn tôi có hứa là sẽ suy nghĩ và sẽ trả lời dứt khoát. Tôi thấy vui vui bởi nếu bạn tôi ra thì tôi ko còn buồn nữa. Chưa ra mà bạn tôi đã nói là sẽ nấu cho tôi ăn. Tôi biết điều đó bởi ngày trước ra nhà tôi bạn tôi đã luôn lo toan mọi việc. Niềm vui cũng thật giản dị nhỉ và tôi hiểu nếu bạn tôi ra được thì tôi ko còn phải cô độc nữa.
Chiều tôi làm việc cũng ko hiệu quả lắm vì nhiều việc quá mà khối lượng hoàn thành không nhiều. Tôi đã nhắn tin với anh bởi 1 số công việc có liên quan. Anh đã nói chuyện với tôi nhưng hôm nay anh cũng lạ lắm. Tôi đã cố gắng thuyết phục để anh giảm stress vì thực sự có nhiều stress lắm nhưng anh đã ko được 1 câu cảm ơn mà khiến tôi bực mình nên tôi đã nhắn tin : "CS của anh đã được vợ anh định đoạt rồi mà" thì câu trả lời là : "Chỉ có tôi định đoạt cuộc đời tôi thôi". Vậy ah?! Tốt rồi. Một cuộc hôn nhân ko khiên cưỡng là hạnh phúc nhất đấy anh ạ.". Anh ta đã ko hiểu hàm ý trong tin nhắn của tôi bởi chính anh ta nói vợ anh ta đã bàn cùng bố mẹ anh ta xếp đặt toàn bộ cuộc hôn nhân. Và tôi đã từng bảo anh ta mọi việc đã có sự bàn định sẵn và anh đã lừa tôi thì anh ta chối bảo không có kế hoạch sẵn. Sự mâu thuẫn trong chính lời nói của anh ta. Tôi chỉ muốn khẳng định lại xem tỷ lệ đúng sai bao nhiêu % trong lời nói của anh ta mà thôi.
Sau đó tôi đi về và nhắn tin liên quan đến việc mời bạn tôi ra quản lý sản xuất, những băn khoăn khúc mắc của tôi về chuyện đó thì tôi nhận được câu trả lời :"Tùy em". Thật chán đó là cảm xúc của tôi khi nhận được 2 chữ trên. Và khi có việc tôi đã gọi cho anh thì được anh nói :"Tôi ko muốn về nhà chút nào. Đợt tới tôi đi công tác một loạt các tỉnh nhé." Tôi lấy làm lạ. Mới cưới vợ mà sao lại vậy? Vậy thì vì sao phải chôn vùi cuộc sống của mình vào 1 cuộc hôn nhân ko hạnh phúc vậy? Ko ai lý giải được nhưng tôi cảm nhận thấy rõ sự chán ngán của anh mỗi khi đề cập tới vấn đề gia đình. Tôi cười bởi có lẽ bây giờ tôi là người hạnh phúc hơn anh ta đó nhỉ. Tôi cũng nhận thấy anh ta biết sự lạnh lùng trong tôi nên anh ta ko làm gì được tôi nữa. Tôi thấy vui vui bởi tính cách của tôi vì tôi đã có thể lại cười, đùa trêu anh ta. Tôi cảm thấy rất thoải mái còn anh đoán tôi đã có bạn trai vậy thật tốt và tôi chẳng cần trình bày nhiều, thế lại tốt đấy. Vui nhỉ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét