Ngày đầu tuần mà không thể nào dậy nổi. Huy động toàn bộ quyết tâm bởi người vẫn sốt và rất mệt. Dậy đến văn phòng lúc 8h30, chuẩn bị các giấy tờ cần thiết cho mọi người và đến 10h00 thì có việc đi nhân tiền qua xưởng để lấy hàng về. Cũng thấy vui vui bởi bạn tôi ít nhất cũng chăm sóc tôi khi nghe tin tôi bị ốm. Anh hỏi thăm tôi liên tục và tôi hôm nay trả lời anh khá ngoan bởi thực sự tôi cũng rất mệt nên đỡ quậy với anh hơn. Tôi biết lắm hôm tôi có nhiều chuyện ko vui nên anh giống như 1 nơi để tôi chuyển nỗi bực bội sang thì phải. Biết là không phải nhưng vì đúng lúc đó anh lại làm điều gì đó khiến tôi không bằng lòng nên anh thường gánh chịu. Anh trêu tôi và tôi lại bướng vậy là lại đỡ hơn. Cũng quan tâm và chăm sóc tôi bằng lời hỏi thăm, lại một bài quen thuộc của đàn ông. Tôi nghe thấy những lời hỏi thăm ngọt ngào của đàn ông chán lắm rồi và bây giờ tôi cũng lại đang nghe và chẳng một lời phản đối nhưng tôi hiểu tôi sẽ không có chỗ dành cho anh hay bất kỳ ai trong con tim của tôi được nữa vì thời gian vừa qua tôi giống như con tằm đã dành hết thương yêu cho một người đàn ông và đã nghĩ là họ thật lòng thì họ đã phụ bạc và lừa dối tôi trong suốt thời gian quen biết và yêu thương tôi. Hãy tha lỗi cho em, anh nhé. Có thể anh sẽ gặp được người thương yêu anh thật lòng.
Tôi đã lạnh lẽo và điều đó đã được chứng minh bằng việc tôi đã gặp người đàn ông đó sau khi đi công tác về. Sự lạnh lẽo tràn ngập trong tôi kể từ khi tôi nhận được những câu : "Tôi chẳng việc gì phải hứa" hay "Với tôi cảm xúc ko quan trọng nữa" cùng với những sự việc anh ta làm đối với tôi thời gian vừa qua. Tôi sẽ khiến anh ta ghét tôi thêm mà tôi cũng chẳng ân hận gì cả. Tôi gặp anh ta không một cảm xúc, tôi làm xong các phần việc cần thiết là đi về. Nếu bình thường thì bao giờ tôi cũng ghé qua trao đổi với anh ta về công việc nhưng thật sự trong 1 tuần vừa qua thì tôi hiểu tôi sẽ vất vả hơn nhiều và cũng bởi tôi xác định tôi sẽ phải trụ bằng mọi cách vì lúc này đã cưỡi trên lưng hổ rồi nên tôi phải làm thôi. Tôi có nhìn thấy anh ta nhìn tôi và nhân viên đi về không một lời. Và thực lòng tôi ko còn nhớ tới anh ta trong suốt thời gian làm việc. Đó là điều tôi cũng thấy kỳ lạ bởi tôi không tin là tôi có thể quên nhanh đến vậy. Chiều anh ta có gọi điện hỏi xem tôi đang ở đâu và theo thói quen tôi cũng vẫn hỏi thăm anh ta bình thường và có lẽ rồi anh ta sẽ hiểu rằng anh ta đã không còn vị trí nào trong cuộc sống của tôi cả. Từ việc đến thăm tôi tại gia đình cho tới cuộc sống hàng ngày của tôi cũng không còn 1 thời gian nào tôi dành cho anh ta cả. Tôi sẽ vẫn đối xử tử tế với anh ta như tôi vẫn đối xử nhưng sẽ không còn khoảng thời gian riêng cho anh ta nữa. Để có được suy nghĩ nhẹ nhàng ngày hôm nay tôi phải cảm ơn anh ta mới đúng. Thật tuyệt khi tôi không còn phải quan tâm tới ai cả.
Tôi đã lạnh lẽo và điều đó đã được chứng minh bằng việc tôi đã gặp người đàn ông đó sau khi đi công tác về. Sự lạnh lẽo tràn ngập trong tôi kể từ khi tôi nhận được những câu : "Tôi chẳng việc gì phải hứa" hay "Với tôi cảm xúc ko quan trọng nữa" cùng với những sự việc anh ta làm đối với tôi thời gian vừa qua. Tôi sẽ khiến anh ta ghét tôi thêm mà tôi cũng chẳng ân hận gì cả. Tôi gặp anh ta không một cảm xúc, tôi làm xong các phần việc cần thiết là đi về. Nếu bình thường thì bao giờ tôi cũng ghé qua trao đổi với anh ta về công việc nhưng thật sự trong 1 tuần vừa qua thì tôi hiểu tôi sẽ vất vả hơn nhiều và cũng bởi tôi xác định tôi sẽ phải trụ bằng mọi cách vì lúc này đã cưỡi trên lưng hổ rồi nên tôi phải làm thôi. Tôi có nhìn thấy anh ta nhìn tôi và nhân viên đi về không một lời. Và thực lòng tôi ko còn nhớ tới anh ta trong suốt thời gian làm việc. Đó là điều tôi cũng thấy kỳ lạ bởi tôi không tin là tôi có thể quên nhanh đến vậy. Chiều anh ta có gọi điện hỏi xem tôi đang ở đâu và theo thói quen tôi cũng vẫn hỏi thăm anh ta bình thường và có lẽ rồi anh ta sẽ hiểu rằng anh ta đã không còn vị trí nào trong cuộc sống của tôi cả. Từ việc đến thăm tôi tại gia đình cho tới cuộc sống hàng ngày của tôi cũng không còn 1 thời gian nào tôi dành cho anh ta cả. Tôi sẽ vẫn đối xử tử tế với anh ta như tôi vẫn đối xử nhưng sẽ không còn khoảng thời gian riêng cho anh ta nữa. Để có được suy nghĩ nhẹ nhàng ngày hôm nay tôi phải cảm ơn anh ta mới đúng. Thật tuyệt khi tôi không còn phải quan tâm tới ai cả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét