Thứ Năm, 9 tháng 4, 2009

Ôi đàn ông

Hôm nay tôi được chứng kiến thêm cách hành xử của 1 người đàn ông nữa và tôi thấy thực sự thấy không biết nói gì. Tôi chỉ thấy sự cô độc tràn ngập.

Sáng nay tôi đi làm vui vẻ và tôi đã nhận được 1 lời của người đàn ông lừa dối tôi rằng anh ta vẫn coi tôi là đối tác chiến lược và tôi thấy tự nhiên có 1 cái gì đó rất khó chịu. Anh ta nói với tôi rằng trong sâu thẳm anh ta không thay đổi, rằng anh ta vẫn thế cho dù giữa tôi và anh ta có nhiều khúc mắc. Tôi cười không nói gì và anh ta vẫn đề nghị tôi hỗ trợ anh ta và điều khiến tôi thấy kỳ lạ là anh ta có cảm thấy ngượng không nhỉ? Anh ta đã nói rất thẳng thắn rằng chỉ cần hàng ngày gặp tôi và không bị tôi gây áp lực gì cả. Tôi thấy chán và cũng chẳng quan tâm tới anh ta nữa. Anh ta đi và tôi chẳng quan tâm, anh ta đi rồi nhưng lần nào cũng gọi tôi để như nhìn thấy tôi trước khi rời khỏi công ty. Tôi vẫn vậy tôi vẫn hỏi nhưng ngày trước thì tôi cố ép nhưng bây giờ thì không và tôi có thể thấy thoải mái không cần quan tâm xem anh ta đi đâu, làm gì nữa và đó là việc riêng của anh ta. Tôi thấy rất nhẹ lòng, mọi việc thật thoải mái và tôi chẳng quan tâm xem sẽ như thế nào cả. Chuyện nào rồi cũng vậy thôi. Tôi chỉ không ngờ anh ta là loại người nói thì hay nhưng chẳng được điều gì cả. Chán nhỉ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét