Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2009

Hà nội kỳ nghỉ lễ

Sáng nay bước chân ra đường, sự tĩnh lặng của đường phố, thiếu mất sự ồn ào náo nhiệt của sự đông đúc thường lệ. Tôi tìm thấy không khí ngày Tết, không ai tất bật, vội vàng. Số lượng xe cộ giảm trông thấy. Cái không khí se lạnh của tiết trời tháng 5 khiến ai cũng thấy lạ nhưng người đi chơi thì thật thích bởi không bị hun trong không khí nóng nực. Hôm nay nghỉ lễ, để tránh nơi ồn ào náo nhiệt, tôi không có dự định đi nghỉ như bao gia đình khác mà quyết định ở nhà và đi chùa. Dự định của tôi được nhiệt liệt hưởng ứng và tôi đã đi chùa. Thật lâu rồi tôi mới quay lại chùa Thầy, một ngôi chùa nhỏ ở Quốc Oai - Hà Tây. Đường gần nên chúng tôi không vội vã, cứ từ từ đi và vì thế đến nơi vào gần trưa. Không gian không quá ồn ào, đông đúc.

Vào tới nơi, chúng tôi vào một quán ngay chân núi Sài Sơn và nhờ cụ bán hàng đi mua mấy thứ linh tinh mà ở hàng cụ không có. Chúng tôi ngồi nghỉ và leo lên chùa. Chùa nhỏ có không gian tĩnh lặng, chúng tôi sắp lễ vào Tam bảo và đi khắp nơi lễ sau đó là ngắm kiến trúc của chùa. Thật nhẹ nhàng và dễ chịu. Tôi tìm lại sự bình yên, tĩnh lặng trong suy nghĩ. Thật lâu rồi tôi không đi đâu mà chỉ chăm chăm cho công việc, thật vui và kỳ lạ dường như mọi ưu phiền đã được gột sạch ở đâu đó. Tôi thấy nhẹ nhõm, thư thái. Có lẽ điều mà mọi người nói đi lễ và khi đi ra mọi sự ưu phiền sẽ được gột sạch là đúng. Ít nhất là đang đúng với tôi ở thời điểm hiện tại. Và có lẽ mọi điều đã được tôi xác định xong thì phải. Dường như tôi là một con người mới và không còn là tôi nữa, tôi vui vẻ hơn, thoải mái hơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét