Tôi đã đi dự một đám cưới thật buồn. Vì sao lại vậy, tôi ko hiểu tôi thấy sự tạm bợ, ai cũng có vẻ hồ hởi vậy mà cái sự tạm bợ thể hiện cái phông, từ cách đón tiếp, tổ chức. Chỉ có mỗi hình như bù lại là cái mâm cỗ có vẻ đầy đặn, cái cổ của cô dâu đeo đầy vàng. Tôi vào được xếp ở vị trí khá trịnh trọng cùng với mọi người. Một bàn ăn mà chú rể cô dâu đều có vẻ ko muốn ngồi vào cùng vậy mà vì lẽ bắt buộc mà cô dâu cũng phải ngồi vào cùng và cả hai chỉ đợi lúc nâng ly chúc mừng xong thì vội vàng xin đi mâm khác. Tự nhiên cái buồn trong tôi không thấy còn nữa. Tôi không hiểu liệu một đám cưới như vậy thì cuộc sống chung có vui không? Điều này khó đoán biết được vì tôi cũng đã đi dự nhiều đám cưới của các bạn tôi, những đám cưới to, vui vẻ trông cả 2 gia đình hồ hởi, tay bắt mặt mừng nhưng rồi chỉ sống bên nhau có chưa đầy 6 tháng, có người chưa đầy 14 tháng thì cũng lại chia tay nhau, nói xấu nhau. Có khi đám cưới này trông có vẻ lúi xùi thật đấy nhưng biết đâu sẽ lại tồn tại một cách hạnh phúc bên nhau trọn đời. Tôi đã nhận được điện thoại của anh trên đường đi đón dâu. Anh im lặng ko nói gì và tôi thì biết nói gì ngoài "CHÚC MỪNG HẠNH PHÚC". Tôi tự hỏi anh gọi cho tôi để làm gì nhỉ? Giễu cợt tôi à? hay là có hàm ý chia tay ? Lại một sự phán đoán mà chắc không có thật? Thôi hãy để yên mọi chuyện và tôi muốn có sự tĩnh tâm. Tôi ko muốn một điều gì khác ngoài xin 2 chữ "BÌNH YÊN".
Đêm qua tôi đọc 1 cuốn sách và nhận được 1 lời khuyên, an ủi : "Điều quan trọng không phải là những gì đang xảy ra với bạn, mà chính cách nhìn của bạn sẽ quyết định bạn hạnh phúc hay không". Có lẽ đúng bởi những chuyện đang xảy ra với tôi cũng chính là những chuyện tôi đều có thể thấy rõ. Và tôi đã hy vọng anh là người thực lòng với tôi mặc dù có khá nhiều sự kiện, câu nói cho tôi đã biết anh là con người như thế nào. Và điều tôi nghĩ là mình hãy đối tốt với mọi người cũng không mong chờ họ tốt lại với mình mà sẽ có người khác tốt lại với mình. Và khi tôi ngộ ra được điều này tôi đã rất nhẹ lòng. Nụ cười tươi trên môi tôi và tôi đi dự với tâm rất sáng. Thoải mái và không có gì gợn lên trong lòng. Vĩnh biệt một người bạn mà đã có một thời làm việc bên nhau thật trong sáng. Mọi chuyện coi như chuyện ngày hôm qua và hôm nay chỉ còn là những người đồng nghiệp. Chỉ tiếc một điều tôi mất đi một người bạn thật tốt và điều tôi phải làm đó là xếp gọn gàng mọi thứ lại và lần dở một trang mới cho cuộc sống của mình mà không phải bận tâm đến điều gì.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét